.jpg)
H không phải là bị hại trong vụ án
Sau khi đọc bài “Ai là bị hại trong vụ án?” đăng trên Tạp chí Toà án nhân điện tử ngày 02/11/2022 của tác giả Nguyễn Xuân Kỳ. Bài viết đã nhận được một số ý kiến trao đổi của các tác giả. Trong đó, đa số cho rằng H là bị hại trong vụ án.
Quan điểm tôi cho rằng để xác định H có phải là bị hại trong vụ án không cần làm rõ các vấn đề sau: Thứ nhất, cần xác định L có hành vi, lời lẽ đe doạ đối với ai. Thứ hai, mục đích L đe đoạ để làm gì.
Theo quy định tại khoản 1 Điều 62 của BLTTHS năm 2015 thì “Bị hại là cá nhân trực tiếp bị thiệt hại về thể chất, tinh thần, tài sản hoặc là cơ quan, tổ chức bị thiệt hại về tài sản, uy tín do tội phạm gây ra hoặc đe dọa gây ra”. Như vậy, trong vụ án “Cưỡng đoạt tài sản” bị hại phải là người bị người phạm tội thực hiện hành vi đe dọa sẽ dùng vũ lực hoặc có thủ đoạn khác uy hiếp tinh thần của chính bị hại và mục đích mà người phạm tội hướng đến là nhằm mục đích chiếm đoạt tài sản của chính bị hại đó.
Trở lại vụ án, L đã nói: “Trong vòng 10 phút tụi mày phải nộp số tiền 20.000.000đ, nếu không tao sẽ chặt tay thằng nhỏ này (nói và chỉ tay vào người H), xong sẽ xử lý tụi mày”. Anh A và anh T xin giảm số tiền nhưng L không cho, sau đó anh A gọi điện cho người thân mượn giúp tiền. Vì chờ lâu chưa có tiền nên L và một số đối tượng dùng gậy ba khúc đánh vào người anh A và anh T nhiều lần. Phân tích tình huống thì “tụi mày” mà L nói ở đây là A và T, chứ không phải là H. Vì L nói nếu không có 20 triệu sẽ chặt tay thằng nhỏ (tức là H) và xử lý tụi mày (tức là A và T). Như vậy, A và T là người bị L đe doạ, còn H chỉ là đối tượng của lời đe doạ của L đối với A và T.
Mặc khác, đối tượng mà L muốn chiếm đoạt tài sản số tiền 20 triệu đồng là “tụi mày”, tức là A và T. Điều này có thể thấy rõ ràng hơn là khi chờ lâu chưa có tiền nên L và một số đối tượng dùng gậy ba khúc đánh vào người anh A và anh T nhiều lần. Ở đây L hoàn toàn không có ý định kêu H kiếm tiền nộp cho L (tức không có mục đích chiếm đoạt tiền của H) mà chỉ yêu cầu A và T (tụi mày) kiếm 20 triệu đồng nộp cho L (tức nhằm chiếm đoạt tiền của A và T).
Từ những phân tích như trên, quan điểm tôi cho rằng H không phải là bị hại trong vụ án.
Tòa án nhân dân huyện Quế Sơn, Quảng Nam xét xử vụ án hình sự - Ảnh: Nguyễn Hồ Thu Thảo
Bài liên quan
-
Tuyên án phúc thẩm vụ cưỡng đoạt tài sản, lợi dụng danh nghĩa Công ty luật TNHH Pháp Việt để đòi nợ thuê
-
Một số vướng mắc liên quan đến việc bị hại rút yêu cầu khởi tố vụ án trong giai đoạn xét xử phúc thẩm theo Bộ luật Tố tụng hình sự và Công văn số 254/TANDTC-PC ngày 26/11/2018 của Tòa án nhân dân tối cao
-
Phải thu hồi số tiền 2.350.000.000 đồng trả lại cho bị hại
-
Nguyễn Văn A phạm tội Cưỡng đoạt tài sản
Bài đọc nhiều nhất tuần
-
Trách nhiệm hỗ trợ của Tòa án trong việc thu thập chứng cứ giải quyết vụ án dân sự - Một số vấn đề cần lưu ý và đề xuất, kiến nghị
-
Bàn về việc áp dụng tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự “tự thú”: một số vấn đề cần trao đổi từ thực tiễn xét xử
-
Trao đổi ý kiến đối với bài viết “Đã rút đơn yêu cầu thi hành về giao con, làm sao để thi hành bản án buộc cha giao trả con chung?”
-
Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Hưng Yên trao quyết định thay đổi biện pháp ngăn chặn đối với bị cáo Thái Khắc Thành "vụ Gà lôi"
-
Trao đổi bài viết “Chiếc ghe máy đánh bắt cá có được xác định là tài sản mà Phạm Hữu V đã trộm cắp của ông Nguyễn Văn C không?”
Bình luận