Các đối tượng phạm tội trộm cắp tài sản

Sau khi nghiên cứu bài viết “Tráo linh kiện của người gửi xe, tội gì?” trên Tạp chí TAND điện tử số ra ngày 8/6/2020, tôi cho rằng hành vi của các đối tượng phạm tội “Trộm cắp tài sản”.

Qua nội dung bài viết tôi có một số ý kiến sau:

Thứ nhất, về ý thức chiếm đoạt tài sản. Các đối tượng đã có sự cấu kết, bàn bạc từ trước, phân công vai trò, cách thức thực hiện tội phạm rất chặt chẽ để chiếm đoạt tài sản của người gửi xe. Vì bệnh viện là nơi hàng ngày có rất đông người ra vào nên ý kiến cho rằng các đối tượng có ý thức chiếm đoạt sau khi người gửi xe đưa xe vào nơi để gửi là không phù hợp. Nghĩa là cứ có xe nào còn mới thì sẽ đưa vào bên trong cùng của bãi giữ xe để các đối tượng bên ngoài thực hiện hành vi đánh tráo linh kiện. Từ đó, phải xác định ý thức chiếm đoạt của các đối tượng đã có từ trước mới phù hợp.

Thứ hai, trong nhóm đối tượng này có Nam, Sơn, Văn, Phát là người làm việc theo hợp đồng với Bệnh viện để trông giữ xe cho Bệnh viện. Còn các đối tượng bên ngoài không làm việc theo hợp đồng cho bệnh viện. Chính vì thế quan điểm cho rằng các đối tượng thông qua hợp đồng gửi giữ tài sản để thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản, dấu hiệu của tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản là không phù hợp. Các đối tượng Nam, Sơn, Văn Phát thông qua việc giữ xe theo hợp đồng để giúp sức cho các đối tượng bên ngoài chiếm đoạt tài sản. Phải xác định đây là thủ đoạn tiếp cận tài sản để dễ dàng thực hiện hành vi thay thế, đánh tráo linh kiện của các đối tượng.

Thứ ba, rất dễ nhận thấy ở đây là các đối tượng đã thực hiện hành vi nhận trông giữ xe không có sự lừa dối. Hay nói cách khác cấu thành tội phạm của tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản có dấu hiệu đặc trưng là hành vi gian dối làm cho bị hại tin tưởng giao tài sản cho các đối tượng nhằm chiếm đoạt. Như vậy, hành vi đánh tráo linh kiện của các đối tượng không cấu thành tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

Ở đây các đối tượng đánh tráo, thay thế linh kiện của xe đã thực hiện hành vi một các lén lút đối với chủ sở hữu, là người gửi xe, làm cho họ không biết về hành vi chiếm đoạt đấy. Các đối tượng còn bàn bạc, nếu chẳng may lúc thực hiện hành vi tráo đồ mà khách đến lấy xe thì sẽ dẫn khách đi lòng vòng giả vờ tìm xe, tạo điện kiện cho những đối tượng khác trực tiếp thực hiện hành vi có thời gian lắp ráp lại và giao trả xe cho khách. Hành vi của các đối tượng phù hợp với ý định che dấu hành vi phạm tội của mình.

Thứ tư, các đối tượng đều có đầu đủ năng lực trách nhiệm hình sự. Trong đó các đối tượng Nam, Sơn, Văn, Phát là người sau khi nhận giữ xe của khách hàng, thấy xe nào còn mới sẽ đưa vào khu vực bên trong cùng của bãi giữ xe, tại đây có một căn phòng có lỗ thông với bên ngoài.

Từ đó có thể xác định đây là vụ án đồng phạm. Các đối tượng bên ngoài bệnh viện phạm tội với vai trò là người thực hành, là người trực tiếp đánh tráo linh kiện để chiếm đoạt. Còn Nam, Sơn, Văn, Phát phạm tội với vai trò là người giúp sức tích cực để các đối tượng bên ngoài đánh tráo linh kiện.

Từ các phân tích trên, tôi cho rằng các đối tượng phạm tội “Trộm cắp tài sản” theo quy định tại Điều 173 BLHS.

Trên đây là quan điểm về giải quyết vụ việc, xin trao đổi cùng bạn đọc và đồng nghiệp./.

 

NGUYỄN XUÂN KỲ ( Tòa án quân sự Quân khu 5)