Lê Hoài D phạm tội cướp tài sản

Sau khi đọc bài “Xác định tội danh của Lê Hoài D” của tác giả Đoàn Phước Hòa đăng ngày 16/12/2023, chúng tôi cho rằng Lê Hoài D phạm tội Cướp tài sản theo quy định tại Điều 168 BLHS năm 2015.

Xuất phát từ việc mâu thuẫn giữa Trần Văn A và Trịnh Quốc B, khoảng 23 giờ 15 phút ngày 11/6/2020 A rủ các đối tượng Bùi Quang H, Phan Văn N, Lê Hoài D đến nhà B để đánh B, tất cả đều đồng ý.

Nhóm người của A đã dùng hung khí nguy hiểm xong vào nhà của B đánh B gây thương tích. Sau đó, A, N và H đi ra đường, D đá vào người B một cái nhưng B không có phản ứng gì do đã bị ngất. D nảy sinh ý định chiếm đoạt tài sản của B nên lật người của B nằm ngửa rồi lục túi quần của B lấy 01 cái điện thoại (giá trị 8.000.000 đồng) và 2.000.000 đồng bỏ vào túi quần (bà M mẹ của B không dám phản ứng gì vì sợ bị đánh). Sau khi chiếm đoạt điện thoại của B, D cầm rựa đi ra ngoài đường rồi tất cả đi về.

Hành vi nêu trên của Trần Văn A, Lê Hoài D, Bùi Quang H, Phan Văn N dùng rựa, cây đánh Trịnh Quốc B gây thương tích 11%  cấu thành tội Cố ý gây thương tích quy định tại khoản 2 Điều 134 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017.

Đối với hành vi của Lê Hoài D về việc chiếm đoạt tài sản của B là điện thoại và 2.000.000 đồng đã đủ yếu tố cấu thành tội cướp tài sản vì:

Lê Hoài D dùng chân đá vào người B, biết B bị ngất không còn khả năng chống cự, cũng như khả năng bảo vệ tài sản của mình nên D mới nảy sinh ý định chiếm đoạt tài sản của B. Để thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản, D đã lật người B nằm ngửa rồi lục túi quần lấy tài sản. Lúc này D đã có hành vi tác động vật lý bằng cách lật ngửa người B lại và lục túi quần của B để chiếm đoạt tài sản của B.

Khi B bị ngất nên quyền bảo vệ tài sản của B đã được chuyển giao cho mẹ của mình. Bà M mẹ của B biết rõ hành vi chiếm đoạt tài sản của D là hành vi vi phạm pháp luật, nhưng do sợ D đánh nên không dám phản ứng gì để bảo vệ tài sản của con mình.

Như vậy, D có hành vi dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc hoặc có hành vi khác làm cho người bị tấn công lâm vào tình trạng không thể chống cự được nhằm chiếm đoạt tài sản.

Ngược lại, hành vi của D không phạm tội công nhiên chiếm đoạt tài sản vì D không có hành vi công khai lấy tài sản trước sự chứng kiến của chủ sở hữu tài sản (B) hoặc người quản lý tài sản (bà M) mà không dùng đến vũ lực hay bất cứ thủ đoạn nào nhằm đe dọa, uy hiếp để chiếm đoạt tài sản.

Do đó, hành vi của Lê Hoài D đã đủ yếu tố cấu thành tội cướp tài sản theo qui định tại Điều 168 của BLHS năm 2015.

Trên đây là trao đổi của tác giả, rất mong quí đồng nghiệp và bạn đọc trao đổi.

TAND quận 1 TP HCM xét xử vụ án cướp giật tài sản- Ảnh: Việt An

 

TRẦN TÚ ANH – HUỲNH MINH KHÁNH (Tòa án nhân dân huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang)